em cũng... đang trong chuỗi ngày chuyển giao, dự là sẽ kéo dài ít nhất 1-2 tháng nữa, hoặc dài nhất là nửa năm theo ước tính. đơn giản là e sắp nghỉ việc và tìm việc, rồi sau đó là thích ứng công việc mới, kéo theo cả 1 chuỗi sinh hoạt cá nhân sẽ phải đáp ứng theo nó.
em nghĩ bước đầu tiên của chuỗi chuyển giao đó là 'nhận thức' được những điều không hoàn hảo có thể đến với mình, nó có thể phá bỏ những routine ổn định/an toàn mà mình có suốt thời gian qua. để đi qua chuyển giao thì số thứ tự của em hơi ngược với c Hân 1 xíu, là 1-3-2-4 =]] nhưng về cơ bản là flexible cái list đó, miễn là mình cảm thấy 'êi, vẫn ok nè'.
e cũng đang collect và thích nghi mớ cảm xúc và mớ hỗn độn những thứ mình làm từ trước và sau khi chính thức nộp đơn nghỉ việc, kiểu nó như 1 cái lẩu thập cẩm, nhưng mà món này thì em ăn được không quá khó tính, thế nên sẽ tiêu thụ 1 cách từ từ.
btw: chiều nay e có đọc 1 bài random thôi, ask an answer về thời trang kiểu mặc gì, ở đâu thì trong mớ random đó có cái ý mà e thấy khá thú vị, đó là khi chúng ta mua sắm quần áo, phụ kiện cho 1 vài event nào đó, thường mình chỉ tập trung việc mua sắm phù hợp để join sự kiện đó... nhưng mà mình quên kiểm tra xem mua 1 ề thứ như v, nó có match vs phong cách của bản thân thường ngày ko? -> thì cái "chuyển giao bất ngờ/tức thời đó" (việc mặc gì cho event) đôi khi nó làm mình bị shy, cảm giác như là 'giống ai đó chứ hổng phải tui'... thì cái giải pháp của người viết đưa ra là 'you need a vision, create a few moodboard' và nó có thể match với style của mình / hoặc không. Và hãy mặc nó nhiều vô để luôn có cảm giác 'thường xuyên & quen thuộc', đừng nên để tới lúc có dịp mới dùng -> sẽ /lỡ không quen đâu và nhiều lúc thấy kì kì nựa. Nó làm e nghĩ tới việc là mấy cái màn chuyển cảnh trong cuộc sống của mình, mình nên tạo 1 một cái moodboard rồi thích nghi nó nhỉ?, hơi trầy trật để thử mới, thích nghi để quen dần với cái mới mẻ (nếu có), nhưng vẫn phải giữ những cái cốt lõi của mình nữa, như thế mới vừa là mình, vừa cũng tiếp nhận cái mới.
thồi dài quá rùi, câu thần chú của em là 'cố lên, rồi sẽ ổn thôi', cứ v mà làm tiếp. cảm ơn c Hân với bài viết đã ấp ủ rất lâu ạ.
Một bài viết đầy tính tự chiêm nghiệm thật tuyệt vời Hân ơi. Cảm ơn em đã nhắc đến Đông Labs để chị vào đọc được bài viết này của em. Chị ưng câu hỏi “Bạn đang học bài học gì từ việc đi qua chuyển giao này?” lắm nha. Từ kinh nghiệm rút ruột gan của bản thân, c thấy rất đúng rằng mình đau ở đâu mà mình chịu ở với nó, kiên nhẫn hiểu nó, và rồi mình vượt qua (hoặc ngay cả là tiếp tục bóc hành đi chăng nữa), thì mình mới có thể mang được giá trị thật cho người khác được.
Chúc em chân cứng đá mềm, và luôn vững vàng, sáng tỏ và đầy tình yêu như lúc này trước những mùa chuyển giao sắp tới mà cuộc đời mang đến cho những ai chịu học và lớn! ❤️
Thật là một bài viết vừa kind vừa compassionate vừa thoughtful :) Cảm ơn Hân đã open up và viết bài này.
Đọc tới phần "Xem The Big Bang Theory và cười" - "A, đã tìm ra (thêm) một điểm chung với Hân". Tui cũng destress bằng xem tới lui các bộ sitcom mình thích, không bộ nào dưới 10 lượt. The Big Bang theory among most played! ;))
Chia sẻ thêm: Có những giai đoạn chìm hơi sâu, thói quen self-critical trỗi dậy, Alex lại tự vấn liệu mình có overuse destressing tool này (mình có đang chìm đắm vào cái pleasure này, một dạng khác của doom scrolling? đây có phải dấu hiệu depressed căng thẳng trầm cảm? mình có đang distract bản thân mình khỏi việc xử lí stress bằng những pleasure tạm thời, thay vì actually đi giải quyết nó?...)
Sau đó là bao dung hơn với bản thân và từ từ cân bằng. Lại chính là ý của phần "biết ngưỡng giới hạn, chọn những kỉ luật phù hợp và điều chỉnh cân bằng"
đọc bài này quá đã luôn Hân ơi, nó vừa bao quát vừa chi tiết, cảm giác như là đã ủ bài này lâu lắm rồi, chỉ chờ tới khi sẵn sàng là air thôi ấy :3 một sự reflection siêu đầu tư mà c có thể đối chiếu lại về phần mình một cách mạch lạc. iu bài này lắm, thích nhất câu chốt hạ: để yên cho người ta chuyển giao =)))) chúc Hân chân cứng đá mềm nhé <3 <3 <3
TÔI YÊU BÀI NÀY, cảm ơn chị đã mở lòng ạ, viết ra những cái này tốn nhiều chất xám, tình cảm, suy nghĩ rối ren và còn nhiều thứ khác nữa. Quả là việc hiểu thêm một người qua những con chữ là điều mà em rất quý. Love u as always ạ.
em cũng... đang trong chuỗi ngày chuyển giao, dự là sẽ kéo dài ít nhất 1-2 tháng nữa, hoặc dài nhất là nửa năm theo ước tính. đơn giản là e sắp nghỉ việc và tìm việc, rồi sau đó là thích ứng công việc mới, kéo theo cả 1 chuỗi sinh hoạt cá nhân sẽ phải đáp ứng theo nó.
em nghĩ bước đầu tiên của chuỗi chuyển giao đó là 'nhận thức' được những điều không hoàn hảo có thể đến với mình, nó có thể phá bỏ những routine ổn định/an toàn mà mình có suốt thời gian qua. để đi qua chuyển giao thì số thứ tự của em hơi ngược với c Hân 1 xíu, là 1-3-2-4 =]] nhưng về cơ bản là flexible cái list đó, miễn là mình cảm thấy 'êi, vẫn ok nè'.
e cũng đang collect và thích nghi mớ cảm xúc và mớ hỗn độn những thứ mình làm từ trước và sau khi chính thức nộp đơn nghỉ việc, kiểu nó như 1 cái lẩu thập cẩm, nhưng mà món này thì em ăn được không quá khó tính, thế nên sẽ tiêu thụ 1 cách từ từ.
btw: chiều nay e có đọc 1 bài random thôi, ask an answer về thời trang kiểu mặc gì, ở đâu thì trong mớ random đó có cái ý mà e thấy khá thú vị, đó là khi chúng ta mua sắm quần áo, phụ kiện cho 1 vài event nào đó, thường mình chỉ tập trung việc mua sắm phù hợp để join sự kiện đó... nhưng mà mình quên kiểm tra xem mua 1 ề thứ như v, nó có match vs phong cách của bản thân thường ngày ko? -> thì cái "chuyển giao bất ngờ/tức thời đó" (việc mặc gì cho event) đôi khi nó làm mình bị shy, cảm giác như là 'giống ai đó chứ hổng phải tui'... thì cái giải pháp của người viết đưa ra là 'you need a vision, create a few moodboard' và nó có thể match với style của mình / hoặc không. Và hãy mặc nó nhiều vô để luôn có cảm giác 'thường xuyên & quen thuộc', đừng nên để tới lúc có dịp mới dùng -> sẽ /lỡ không quen đâu và nhiều lúc thấy kì kì nựa. Nó làm e nghĩ tới việc là mấy cái màn chuyển cảnh trong cuộc sống của mình, mình nên tạo 1 một cái moodboard rồi thích nghi nó nhỉ?, hơi trầy trật để thử mới, thích nghi để quen dần với cái mới mẻ (nếu có), nhưng vẫn phải giữ những cái cốt lõi của mình nữa, như thế mới vừa là mình, vừa cũng tiếp nhận cái mới.
thồi dài quá rùi, câu thần chú của em là 'cố lên, rồi sẽ ổn thôi', cứ v mà làm tiếp. cảm ơn c Hân với bài viết đã ấp ủ rất lâu ạ.
Một bài viết đầy tính tự chiêm nghiệm thật tuyệt vời Hân ơi. Cảm ơn em đã nhắc đến Đông Labs để chị vào đọc được bài viết này của em. Chị ưng câu hỏi “Bạn đang học bài học gì từ việc đi qua chuyển giao này?” lắm nha. Từ kinh nghiệm rút ruột gan của bản thân, c thấy rất đúng rằng mình đau ở đâu mà mình chịu ở với nó, kiên nhẫn hiểu nó, và rồi mình vượt qua (hoặc ngay cả là tiếp tục bóc hành đi chăng nữa), thì mình mới có thể mang được giá trị thật cho người khác được.
Chúc em chân cứng đá mềm, và luôn vững vàng, sáng tỏ và đầy tình yêu như lúc này trước những mùa chuyển giao sắp tới mà cuộc đời mang đến cho những ai chịu học và lớn! ❤️
Thật là một bài viết vừa kind vừa compassionate vừa thoughtful :) Cảm ơn Hân đã open up và viết bài này.
Đọc tới phần "Xem The Big Bang Theory và cười" - "A, đã tìm ra (thêm) một điểm chung với Hân". Tui cũng destress bằng xem tới lui các bộ sitcom mình thích, không bộ nào dưới 10 lượt. The Big Bang theory among most played! ;))
Chia sẻ thêm: Có những giai đoạn chìm hơi sâu, thói quen self-critical trỗi dậy, Alex lại tự vấn liệu mình có overuse destressing tool này (mình có đang chìm đắm vào cái pleasure này, một dạng khác của doom scrolling? đây có phải dấu hiệu depressed căng thẳng trầm cảm? mình có đang distract bản thân mình khỏi việc xử lí stress bằng những pleasure tạm thời, thay vì actually đi giải quyết nó?...)
Sau đó là bao dung hơn với bản thân và từ từ cân bằng. Lại chính là ý của phần "biết ngưỡng giới hạn, chọn những kỉ luật phù hợp và điều chỉnh cân bằng"
Tóm lại: vỗ tay. Xin cảm ơn *tung hoa*
đọc bài này quá đã luôn Hân ơi, nó vừa bao quát vừa chi tiết, cảm giác như là đã ủ bài này lâu lắm rồi, chỉ chờ tới khi sẵn sàng là air thôi ấy :3 một sự reflection siêu đầu tư mà c có thể đối chiếu lại về phần mình một cách mạch lạc. iu bài này lắm, thích nhất câu chốt hạ: để yên cho người ta chuyển giao =)))) chúc Hân chân cứng đá mềm nhé <3 <3 <3
TÔI YÊU BÀI NÀY, cảm ơn chị đã mở lòng ạ, viết ra những cái này tốn nhiều chất xám, tình cảm, suy nghĩ rối ren và còn nhiều thứ khác nữa. Quả là việc hiểu thêm một người qua những con chữ là điều mà em rất quý. Love u as always ạ.